quấn quýt không rời
Công Phượng rất đáng yêu: Được con trai đồng nghiệp quý mến, quấn quýt không rời. Vì Phượng và Toàn đã gắn bó với nhau từ lâu, Phượng cũng gắn bó với bé Royce từ lúc cháu ra đời nên không quá ngạc nhiên khi cháu rất quý chú.
Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm Không còn lời ru, mơ trên môi mềm Em thơ, như mùa xuân đầu, nối dài đêm sâu Anh làm mùa thu, cho em mơ màng Anh làm lời ru, quấn quýt bên nàng Em đi, tiếc gì thu vàng, tiếc gì xuân sang Còn thương nhớ nhau, về thắp sao trời Còn thương nhớ nhau, từng đêm bão tố
TPO - Bé Voi quấn quýt không rời nam ca sĩ 'Con cò' trong hậu trường, ngay cả khi anh và Thanh Lam đang tập dượt lại để chuẩn bị cho phần biểu diễn trong chương trình 'Andre - Một chân dung', diễn ra tại Hà Nội tối 12/7. Tối 12/7, Tùng Dương tham dự chương trình từ thiện 'Andre - Một chân dung' của bạn thân là nhà tạo mẫu tóc Andre'.
Vaytiennhanh Home Credit. Giới thiệu truyện Truyện xoay quanh cuộc tình ngang trái vừa yêu vừa hận của hai nhân vật chính Thịnh Hạ và Lạc Hàn Đông. Cô Thịnh Hạ là một nữ sinh cấp ba thông minh xinh đẹp, thuần khiết. Vì muốn gây bất ngờ cho ông bà mà cô một mình đi về quê, trên đường về quê cô bị bọn buôn người bắt cóc, cuộc đời cô từ nay sẽ rơi vào địa ngục không lối thoát. Thịnh Hạ tưởng rằng cuộc đời cô thế là chấm hết, nhưng may thay cô gặp được anh Lạc Hàn Đông, anh đã vươn tay kéo cô ra khỏi địa ngục trần gian đó. Nhưng anh lại như ác ma bám riết lấy cô không buông, quấn quýt gắn bó như hình với bóng... Xem thêm...
Quấn Quýt Không Rời Tác giả Tô Mã LệBản raw Full 99cNguồn PO18Tình trạng Đã full Editor Chị em nhà Béo Bìa Cá Voi Hắt Xì Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Song xử, Ngọt sủng, Cẩu huyết, Hắc ám, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Lôi, 1v1 Một nữ sinh cấp ba nhất thời lơ là cảnh giác bị bắt cóc lên một chiếc xe màu đen, từ đó bị kéo vào vực sâu vô tận. Bên dưới vực sâu, có một bàn tay vươn ra hướng về phía cô. Người nọ hỏi cô “Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ cứu em ra, chịu không?” Cô gật đầu. Và cô thật sự đã thoát khỏi vực sâu đó. Nhưng người nọ lại như ác ma ở trong sinh mạng của cô, gắn bó như hình với bóng. Toàn văn 1V1. Cao H. –“Thịnh Hạ, tôi chưa theo đuổi con gái bao giờ.”–“Tôi cũng không biết dỗ dành con gái vui vẻ.”–“Tôi biết, là tôi nuốt lời.”–“Xin lỗi, dường như tôi…một khi chạm vào em… sẽ lập tức mất kiểm soát.” Bộ này nhà tạm thời chưa set pass nhé! !!Truyện đã CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, vui lòng đừng sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!! Số chươngTên chươngChương 01Anh thả tôi đi có được không?Chương 02Xin anh…Chương 03Ác mộng ngắn ngủiChương 04Nhìn đủ rồi?Chương 05Ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ để em điChương 06Cô thích nhìn đàn ông quay tay lắm sao?Chương 07Nội y đâu?Chương 08Xin lỗi tôi sai rồiChương 09Giúp anh hưng phấnChương 10Cầm lấy nó, di chuyển nhanh lênChương 11…A, đau quá…Chương 12Đừng mà… Anh Đông…Chương 13Đừng mà…Chương 14Cô ấy đâu?Chương 15Huhu…anh là đồ khốn…Chương 16Tôi sẽ đưa em vềChương 17Đi tắm điChương 18Hơi đau…Chương 19Nằm xuống, mở chân raChương 20Đừng…anh ĐôngChương 21Sâu quá rồi….Chương 22Đau…Chương 23Tôi vốn dĩ không phải người tốtChương 24Đừng mà…tôi sai rồi…Chương 25Hình phạt kết thúcChương 26Ngồi lên, tự mình di chuyển điChương 27Ngoan ngoãn ở đây đợi tôiChương 28A… Anh Đông….Chương 29Sâu quá…Chương 30Anh định làm gì?!Chương 31Món quà sinh nhật đầu tiênChương 32Cổng sau trường họcChương 33Đừng… Nó quá sâu….Chương 34Làm quá tàn nhẫn rồiChương 35Đây là tự em chọnChương 36Anh Đông… anh cắn đau quá…Chương 37Có ngon không?Chương 38Bạn traiChương 39Anh trai hàng xómChương 40Tôi đợi em ngoài cửaChương 41Suỵt—- Nhỏ tiếng thôiChương 42Muốn nếm thử hương vị của mình không?Chương 43Nó đã sạch chưa?Chương 44Mùi hương của anhChương 45Cứu mạngChương 46Lạc Hàn ĐôngChương 47Em tự do rồiChương 48Đại ma vươngChương 49Tôi tên là … Thịnh HạChương 50Một đêm mất ngủ Chương 51Dấu tay của Đại ma vươngChương 52Mật khẩu máy tínhChương 53Anh Đông …Chương 54Vừa tắm xong à?Chương 55Mấy người muốn làm cái gì?Chương 56Mấy người không được đến đây!Chương 57Ở đây đợi tôiChương 58… Anh đưa tôi đi đâu?Chương 59Cởi hết ra rồi ngủChương 60Tại sao không?Chương 61Hiến thân gì chứ?Chương 62Cậu còn có lương tâm không?Chương 63Ngủ rồi sao?Chương 64Cùng nhau xem phimChương 65Đừng để hắn ta chạm vào em, nghe rõ chưa?Chương 66Tôi không thích anhChương 67Anh Đông thích côChương 68Tôi là gì của emChương 69Tôi đã cho em cơ hộiChương 70Tự cho nó vào điChương 71Em muốn sao?Chương 72Muốn bị làm như này hả?Chương 73Tối hôm qua vẫn chưa thỏaChương 74Anh đã có người trong lòng chưa?Chương 75Nếu theo đuổi mà cô ấy vẫn không chịu thì sao?Chương 76Anh đã từng giết người?Chương 77Em….thật sự…tự do rồi..Chương 78Muốn ôm anhChương 79Tại sao anh ấy lại giết ngườiChương 80Tôi nằm, cô ấy độngChương 81Dùng miệng bón điChương 82Không được…… không thể……Chương 83A … nhẹ chút …Chương 84A a a … em từ bỏ …Chương 85Sẽ không có người nào tốtChương 86Tình hình chiến đấu đầy ác liệtChương 87Khiến người khác khó lòng mà từ chốiChương 88Con rể tới cửaChương 89Thật trùng hợp, bạn gáiChương 90Aaaa! Đồ lưu manh!Chương 91Đây là bạn trai… của cháuChương 92Không… đừng… anh ĐôngChương 93Đừng mà… xin anh…Chương 94Em yêu anhChương 95Anh muốn đưa đám mây này quay về bầu trờiChương 96Anh ấy thật sự đã xoa bóp chân cho Thịnh Hạ!Chương 97Tại sao cậu lại bị Đại ma vương bắt cóc vậy?Chương 98Kết thúc 1Chương 99Kết thúc 2
Đứa này không tệ, đưa cho lão Tam nếm thử trước."Nghe thấy tiếng cười dâm đãng vang lên bên tai, Thịnh Hạ càng cố gắng giãy giụa, nước mắt đã thấm ướt miếng vải đen đang che trên tiếng thét chói tai đến tê tâm phế liệt vang lên cách đó không xa, còn có tiếng xé rách quần áo xen lẫn hơi thở nặng nề của đàn ông, từng giây từng phút tra tấn dây thần kinh yếu ớt của như là ở sát tay bị dây thừng thô dày trói đến đau nhức, cô cố nhích từng chút dựa lưng vào sát vách tường, muốn khóc nhưng cũng không dám phát ra tiếng, cơ thể không ngừng run bên cạnh hình như còn có hơn mười nữ sinh thiếu nữ đó có lẽ cũng trạc tuổi với cô. Ai nấy cũng đang lo sợ khóc lóc, nhưng bởi vì trên miệng ai cũng bị bịt kín bằng miếng vải dày nên tiếng khóc phát ra nghe như tiếng rên rỉ thút Hạ càng run rẩy dữ dội hối hận vì đã lên chiếc xe màu đen đó khi vừa ra khỏi nhà bây giờ có hối hận cũng vô ích. Cô bị người lạ đưa tới nơi này, không cách nào trốn thoát được...Miếng vải đen trên mắt bất ngờ bị ai đó tháo xuống một cách thô bạo. Do tiếp xúc với ánh sáng đột ngột khiến Thịnh Hạ nhất thời không thích nghi kịp, khó chịu chớp mắt vài lần. Lúc này cô mới miễn cưỡng nhìn thấy rõ khung cảnh xung này... trông giống như một thùng container, chứa hơn mười cô gái trẻ tuổi đang ngồi hoặc nằm, ai nấy cũng đều có gương mặt ưa nhìn. Mỗi người đều bị trói bằng dây thừng, mắt và miệng đều bị vải đen bịt lại, nhìn không thấy, cũng không có cách nào mở miệng nói chuyện vài tên đàn ông xem bọn họ như món hàng lựa tới lựa lui, lôi kéo hết cô gái này đến cô gái khác, thỉnh thoảng còn càn rỡ xoa nắn lấy bộ ngực đang phát triển, hoặc là cặp mông đầy đặn của những cô gái này. Một số cô gái vì quá sợ hãi, không chịu nổi sự sỉ nhục này mà không kìm nén được mà bật khóc. Những tên khốn này lại càng thêm phấn kích mà phát ra từng tràng cười sảng khoái dâm Hạ lại rơi nước người đàn ông mặc đồ lao động cúi đầu xem xét cô, kéo miếng vải trong miệng cô ra, bóp lấy gương mặt của cô. Hắn còn đưa những ngón tay bẩn thỉu vào trong miệng của cô để kiểm tra đột nhiên dừng động tác lại, giọng nói có chút ngạc nhiên và phấn khích gọi một tên đồng bọn khác tới "Hàm răng của nhỏ này vừa trắng lại đều. Mang nó này đến cho lão Tam nhìn thử xem sao."Thịnh Hạ không biết bọn họ muốn đưa cô đi đâu, nhưng tóm lại chắc chắn không phải nơi tốt lành gì. Tiếng kêu khóc tan nát cõi lòng khi nãy vẫn còn vang vọng bên tai cô, chỉ là âm thanh đã nhỏ đi rất nhiều, giống như... không còn sức lực để khóc nữa Hạ rùng mình. Cô run rẩy cầu xin hắn "Đại ca à tôi sẽ không nói với ai đâu. Anh thả tôi đi có được không? Mẹ tôi nếu lâu quá không thấy tôi về sẽ báo cảnh sát...""Báo cảnh sát?" Người đàn ông mặc đồ lao động khinh thường cười nhạo "Càng tốt! Tao càng cảm thấy kích thích hơn."Thịnh Hạ bị ánh mắt cợt nhả ngông cuồng kia làm cho kinh hãi, nước mắt vẫn lặng lẽ lăn đầy trên má. Cô bị người đàn ông kéo cánh tay đẩy ra bên ngoài, nhưng bởi vì sợ hãi nên toàn thân cô mềm nhũn, hai chân không cách nào nhấc lên bị kéo ra ngoài, cuối cùng cô cũng nhìn thấy một căn phòng nằm sát với cánh cửa đang mở gã đàn ông đang đè chặt cô gái lên bàn, hung hăng thúc mạnh vào người cô ấy. Mấy chai bia trên bàn bị hất văng xuống đất vỡ thành từng mảnh. Trên mặt đất cũng vương vãi đầy những tờ khăn giấy và đầu lọc thuốc căn phòng bẩn thỉu, một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi bị gã đàn ông cưỡng hiếp một cách dã man thô thể trần truồng của cô gái nằm giãy giụa trên bàn, trong ánh mắt của cô là một mảnh tro tàn, tiếng rên rỉ khàn đặc giống như bị người ta đổ cát vào trong dưới của cô gái đang chảy máu, nhưng gã đàn ông kia cũng không thèm quan tâm, chỉ biết điên cuồng đâm vào bên trong cô như phát tiết, kèm theo đó là tiếng thở dốc dâm dục. Chỉ chốc lát sau hắn gầm nhẹ lên một tiếng rồi xuất Hạ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, sợ hãi đến mức nước khóc trong vô thức. Cô xoay người muốn bỏ chạy ra ngoài, nhưng chạy chưa được hai bước đã bị gã đàn ông này bắt trở lại. Bàn tay to lớn dùng sức của hắn suýt chút nữa đã bóp nát cổ tay cô."Tôi không muốn... cầu xin các anh thả tôi ra..." Cô van xin hắn, nước mắt nước mũi vương đầy trên mặt, hai chân như tê liệt quỳ trên mặt đấtNgười đàn ông không hề để tâm đến những lời cầu xin này, mạnh mẽ kéo cô đến một căn phòng khác. Hắn gõ cửa hai tiếng, bên trong vọng ra một giọng nói không kiên nhẫn "Vào đi."Lúc này gã mới mở cửa bước vào, đồng thời kéo Thịnh Hạ vào chung. Gã cất giọng hỏi pha chút nịnh nọt"Anh Đông, anh nhìn thử xem, cô gái này có được hay không?"
quấn quýt không rời